“冥冥愁不见”这段文字出自哪里?

上一句:欲寄双飞翼

“冥冥愁不见”出自唐代诗人张九龄的诗句: 《感遇十二首》

下一句:耿耿徒缄忆

张九龄写关于咏物的诗句
张九龄写关于寓理的诗句

"冥冥愁不见" 诗句出自唐代诗人张九龄《感遇十二首》

兰叶春葳蕤桂华秋皎洁
欣欣此生意自尔为佳节
谁知林栖者闻风坐相悦
草木有本心何求美人折
幽人归独卧滞虑洗孤清
持此谢高鸟因之传远情
日夕怀空意,人谁感至精?
飞沉理自隔,何所慰吾诚?
鱼游乐深池,鸟栖欲高枝
嗟尔蜉蝣羽薨薨亦何为
有生岂不化所感奚若斯
神理日微灭吾心安得知
浩叹杨朱子徒然泣路岐
孤鸿海上来池潢不敢顾
侧见双翠鸟巢在三珠树
矫矫珍木巅,得无金丸惧?
美服患人指,高明逼神恶?
今我游冥冥,弋者何所慕!
吴越数千里,梦寐今夕见
形骸非我亲衾枕即乡县
化蝶犹不识川鱼安可羡
海上有仙山归期觉神变
西日下山隐北风乘夕流
燕雀感昏旦檐楹呼匹俦
鸿鹄虽自远哀音非所求
贵人弃疵贱下士尝殷忧
众情累外物恕己忘内修
感叹长如此使我心悠悠
江南有丹橘经冬犹绿林
岂伊地气暖自有岁寒心⑿
可以荐嘉客⒀奈何阻重深
运命唯所遇循环不可寻
徒言树桃李此木岂无阴
永日徒离忧临风怀蹇修
美人何处所孤客空悠悠
青鸟跂不至朱鳖谁云浮
夜分起踯躅时逝曷淹留
抱影吟中夜谁闻此叹息
美人适异方庭树含幽色
白云愁不见沧海飞无翼
凤凰一朝来竹花斯可食
汉上有游女求思安可得
袖中一札书欲寄双飞翼
冥冥愁不见耿耿徒缄忆
紫兰秀空蹊皓露夺幽色
馨香岁欲晚感叹情何极
白云在南山日暮长太息
我有异乡忆宛在云溶溶
凭此目不觏要之心所钟
但欲附高鸟安敢攀飞龙
至精无感遇悲惋填心胸
归来扣寂寞,人愿天岂从?
闭门迹群化,凭林结所思
啸叹此寒木畴昔乃芳蕤
朝阳凤安在日暮蝉独悲
浩思极中夜深嗟欲待谁
所怀诚已矣既往不可追
鼎食非吾事云仙尝我期
胡越方杳杳车马何迟迟
天壤一何异幽嘿卧帘帷

gǎn yù shí èr shǒu
lán yè chūn wēi rúi,
gùi huá qīu jiǎo jié。
xīn xīn cǐ shēng yì,
zì ěr wèi jiā jié。
shúi zhī lín qī zhě,
wén fēng zuò xiāng yuè。
cǎo mù yǒu běn xīn,
hé qíu měi rén zhé。
yōu rén gūi dú wò,
zhì lv̀ xǐ gū qīng。
chí cǐ xiè gāo niǎo,
yīn zhī chuán yuǎn qíng。
rì xī huái kōng yì,
rén shúi gǎn zhì jīng ?
fēi chén lǐ zì gé,
hé suǒ wèi wú chéng ?
yú yóu lè shēn chí,
niǎo qī yù gāo zhī。
jiē ěr fú yóu yǔ,
hōng hōng yì hé wèi。
yǒu shēng qǐ bù huà,
suǒ gǎn xī ruò sī。
shén lǐ rì wēi miè,
wú xīn ān dé zhī。
hào tàn yáng zhū zǐ,
tú rán qì lù qí。
gū hóng hǎi shàng lái,
chí huáng bù gǎn gù。
cè jiàn shuāng cùi niǎo,
cháo zài sān zhū shù。
jiǎo jiǎo zhēn mù diān,
dé wú jīn wán jù ?
měi fú huàn rén zhǐ,
gāo míng bī shén è ?
jīn wǒ yóu míng míng,
yì zhě hé suǒ mù !
wú yuè shù qiān lǐ,
mèng mèi jīn xī jiàn。
xíng hái fēi wǒ qīn,
qīn zhěn jí xiāng xiàn。
huà dié yóu bù shì,
chuān yú ān kě xiàn。
hǎi shàng yǒu xiān shān,
gūi qī jué shén biàn。
xī rì xià shān yǐn,
běi fēng chéng xī líu。
yàn què gǎn hūn dàn,
yán yíng hū pǐ chóu。
hóng hú sūi zì yuǎn,
āi yīn fēi suǒ qíu。
gùi rén qì cī jiàn,
xià shì cháng yīn yōu。
zhòng qíng lèi wài wù,
shù jǐ wàng nèi xīu。
gǎn tàn cháng rú cǐ,
shǐ wǒ xīn yōu yōu。
jiāng nán yǒu dān jú,
jīng dōng yóu lv̀ lín。
qǐ yī dì qì nuǎn,
zì yǒu sùi hán xīn ⑿。
kě yǐ jiàn jiā kè ⒀,
nài hé zǔ zhòng shēn。
yùn mìng wéi suǒ yù,
xún huán bù kě xún。
tú yán shù táo lǐ,
cǐ mù qǐ wú yīn。
yǒng rì tú lí yōu,
lín fēng huái jiǎn xīu。
měi rén hé chù suǒ,
gū kè kōng yōu yōu。
qīng niǎo qí bù zhì,
zhū biē shúi yún fú。
yè fēn qǐ zhí zhú,
shí shì hé yān líu。
bào yǐng yín zhōng yè,
shúi wén cǐ tàn xī。
měi rén shì yì fāng,
tíng shù hán yōu sè。
bái yún chóu bù jiàn,
cāng hǎi fēi wú yì。
fèng huáng yī zhāo lái,
zhú huā sī kě shí。
hàn shàng yǒu yóu nv̌,
qíu sī ān kě dé。
xìu zhōng yī zhá shū,
yù jì shuāng fēi yì。
míng míng chóu bù jiàn,
gěng gěng tú jiān yì。
zǐ lán xìu kōng xī,
hào lù duó yōu sè。
xīn xiāng sùi yù wǎn,
gǎn tàn qíng hé jí。
bái yún zài nán shān,
rì mù cháng tài xī。
wǒ yǒu yì xiāng yì,
wǎn zài yún róng róng。
píng cǐ mù bù gòu,
yào zhī xīn suǒ zhōng。
dàn yù fù gāo niǎo,
ān gǎn pān fēi lóng。
zhì jīng wú gǎn yù,
bēi wǎn tián xīn xiōng。
gūi lái kòu jì mò,
rén yuàn tiān qǐ cóng ?
bì mén jī qún huà,
píng lín jié suǒ sī。
xiào tàn cǐ hán mù,
chóu xī nǎi fāng rúi。
zhāo yáng fèng ān zài,
rì mù chán dú bēi。
hào sī jí zhōng yè,
shēn jiē yù dài shúi。
suǒ huái chéng yǐ yǐ,
jì wǎng bù kě zhūi。
dǐng shí fēi wú shì,
yún xiān cháng wǒ qī。
hú yuè fāng yǎo yǎo,
chē mǎ hé chí chí。
tiān rǎng yī hé yì,
yōu hēi wò lián wéi。

张九龄

张九龄(678-740) 唐开元尚书丞相,诗人。字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士。官至中书侍郎同中书门下平章事。后罢相,为荆州长史。诗风清淡。有《曲江集》。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相。他忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大。誉为“岭南第一人”。

Processed in 0.303976 Second , 328 querys.